Bài thơ không đề
Ai nấy đều bận rộn
Vì cơm áo gạo tiền
Nhưng than ôi, bạn hỡi
Hãy thảnh thơi vài ngày
Xem có hại chi đâu
Đời chỉ là giấc mộng
Và mỗi lần thức giấc
Lại mới mẻ tinh khôi
Mùa nối mùa qua đi
Thời gian chẳng đợi chờ
Dù sông núi vẫn rộng
Bầu trời vẫn bao la
Những vị vua tướng lĩnh
Từng đứng trên thiên hạ
Cũng một thời đã qua
Cố đô, tượng bia đá
Tần Thủy Hoàng sừng sững
Quá khứ từng lừng lẫy
Thì cũng vào dĩ vãng
Đi vào cõi hư vô
Ta lang thang tự tại
Giữa mênh mông hải đảo
Thong dong trên cánh đồng
Một màu xanh mướt mát
Ôi, khoảnh khắc bình yên!
Biết đủ là hạnh phúc
Đừng nên kỳ vọng quá
Sự hoàn hảo trong đời
Mọi thứ đều chỉ nên
Hãy bằng lòng chính mình
Ở mức vừa mà thôi
Nửa nghèo và nửa giàu
Nửa mệnh, nửa nỗ lực
Nửa cho đi, nửa nhận
Nửa nóng, lạnh đổi thay
Nửa đông, rồi nửa tây
Nửa lãng quên, nửa nhớ
Nửa khôn, nửa dại khờ
Nửa yêu và nửa ghét
Nửa hiền và nửa ác
Tất thảy đều thế thôi
(Khánh Phương chuyển ngữ từ bản tiếng Anh)
Untitled Poem
By Yusuf Liu Baojun (Malaysia)
Everyone busies for rice and livehood,
But what’s the harm in letting go for a few days?
Life is like a dream, like waking for the first time,
When spring ends, the world turns cold.
The vast rivers and mountains still remain,
But where are these kings and generals of old time?
Revisiting the imperial capital, the Terracotta Army—
Yet no sign of Emperor Qin Shi Huang.
Roaming among the islands, like a scholar,
Now enjoying walking along green fields of rural Malaya.
Half in Life
Since ancient times, one should never seek fullness in life,
Upon reflection, having much is still just half.
Half-poor, half-rich — content with oneself.
Half fate, half effort — chance plays its part.
Half giving, half taking — walk a path of virtue.
Half high, half low — time always shifts.
Half east, half west — just half of everything.
Half deaf, half aware — a touch of confusion.
Half wise, half foolish — nearly a sage.