LÁ HÁT
Lầm than đóng vào mắt lưới
Ngã ba sáng tối bụi li ti mắc kẹt
Một ngày gió đứt hơi
Rừng cây khản lá
Mặt đất chằng chịt vết trầm luân
Bầu trời tối tăm lồi lõm chôn các vì sao
Trong thành phố
Bức tường trắng tham quyền giàu có
Thước không đo nổi đáy lòng
Mọc mầm hư hỏng
Dưới biển tàu há mồm nuốt vô độ văn minh
Lũ kền kền chơi điệu luân vũ rỉa thịt con mồi hoan lạc
Thế giới vật chất người giàu ngự trị
Có không
Họ bỏ hoang con đường vào thế giới tâm linh ?!
Dũng cảm cánh chim bay đêm
Đọng lại âm thanh khắc khoải
Tôi lách qua sương sớm
Khoác trên vai tay nải chật cứng tiếng chuông
Im lặng quán chiếu vào mỗi bước đi
Nơi tôi đến
Xóm nghèo ngoại ô
Hòng nhận được nụ cười móm mém
Trong bệnh viện mong vết thương sớm mọc da non
Bước vào trại trẻ mồ côi, tôi mơ mình là nhà nông học đang thử nghiệm hạt giống trên tay
Tôi trở về lối cũ
Đôi chim sẻ ríu ran gõ mỏ xinh trên nhành hương nắng
Rừng cây khăng khít
Lá bắt nhịp tiếng chuông trên nóc nhà thờ
Chúng hát suốt đêm bằng hơi thở ngữ ngôn thanh khiết của thi ca.
ƯỚC MƠ CỦA BÉ
(tặng trẻ thơ Palestine)
Lời mẹ dặn em cất vội trong nhà
Vài bước ngắn
Em chạm ánh nắng xanh chen lá
Em chạm cánh bướm nhởn nhơ
Vài bước dài
Tới khu vườn trĩu quả
Trái xoài thơm pha ánh trăng vàng dịu
Trái cam làm mẫu để trăng tròn
Bước ngắn dài in vào trí nhớ tuổi lên năm
Con không lạc đâu
Mẹ tin con nhé
Vì ngày mai con tròn bẩy tuổi
Ngày mai con cắp sách tới trường
Nhưng mẹ ơi bước ngắn dài con đi hoài không tới… !
Em đâu biết người lớn đã dựng bức tường kẽm gai chắn lối
Em đâu biết người lớn bày vẽ trò chơi bom đạn…
Khi con năm tuổi cơn đau khủng khiếp
Mẹ ôm em tức tưởi thì thào
Làn khói đạn bom cướp ánh sáng con tôi
Từ nay con đừng ra đường hái hoa bắt bướm
Nhưng mẹ ơi lũ chim non lũ bướm là bạn con, con phải đi tìm bạn
Tụi nó có đôi cánh bay qua bức tường, ở phía đó chắc nhiều trò vui thích thú
Con ước tay con mọc cánh
Con ước mặt trời cho con ánh sáng…
Em bay vào giấc mơ trong hơi thở cạn cùng
Ba ngày sau
Mẹ tìm thấy xác em nổi dưới hố bom
Bên mép lằn ranh.
QUÁ KHỨ – HÔM NAY – NGÀY MAI Ở MỘT DÒNG SÔNG
Tôi tìm về dòng sông tuổi thơ
Chúng tôi có đánh mất gì đâu
Chỉ là tôi và dòng xanh muốn thấy lại mình qua mắt trẻ…
Hiện thực hôm nay cả hai chúng tôi nhìn nhau bằng con mắt tối
Tôi tĩnh tâm
Quan sát chuyến đò
Mái chèo đảo sóng phơi trắng lối mòn
Xa xa phía bờ bên kia tiếng đạn pháo loang vỡ giọt trăng
Vết rách chằng chịt cánh buồm
Xung đột chiến tranh
Hận thù
Máu và nước mắt nhuộm màu tội lỗi
Mùi hư hỏng tràn sông…
Nhưng chỉ đêm nay ghi vào lịch sử
Gói quà sám hối mở ra
Vòng tay ôm trọn đôi bờ
Dòng sông linh thiêng trở lại trong veo mắt trẻ
Đóa phù sa nở bừng giấc mơ
Sông cong mình thiếu nữ
Làn tóc tiên bỏ bùa sóng nước
Vầng trăng thả xuống giấc mơ
Ngày mai điều bí mật hiện hình.
Vài nét về tác giả:

Trần Thanh Bình là một nhà thơ, hiện sinh sống tại thành phố Hồ Chí Minh. Là hội viên Hội Nhà văn thành phố Hồ Chí Minh. Là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Đã xuất bản 8 tập thơ: MÙA SANG. MƯA LÒNG. MÙA ĐÔNG TRONG EM. ANH ĐẾN. MUÔN – MỘT. LẬP TRÌNH TIA NẮNG MAI. HÁT CÂU ĐỒNG DAO. CHÍN. Các tập thơ đó do nhà xuất bản Văn Học và nhà xuất bản Hội Nhà văn Việt Nam ấn hành. Thơ Trần Thanh Bình được in trên các báo, tạp chí trung ương, địa phương.
Đã được trao các giải thưởng: – 10 bài thơ hay nhất nguyên tiêu năm 2021 do Hội Nhà văn Tp HCM tổ chức – giải nhất viết về mẹ do “Ngôi Nhà Mơ Ước” kết hợp với Hội Nhà văn Tp HCM làm giám khảo và trao giải. Thơ được chọn in trong chuyên mục Những Bài Thơ Hay trong tạp chí văn nghệ Tp HCM năm 2023.
– Giải 4 cuộc thi Nhân Nghĩa Đất Phương Nam lần 2 do Hội Nhà văn Tp HCM tổ chức năm 2024.