MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG
Mẹ tiễn chồng đi
rồi tiễn con
Hai lần tiễn
là hai lần đất dưới chân mẹ
không còn lành lặn
Mẹ gánh hai mùa tang
trên đôi vai gầy
Một là chồng
nằm lại bên dòng sông cháy đỏ
Một là con
chỉ còn ba lô
và mùi thuốc súng trong giấc mơ
Mẹ không khóc
Vì nước mắt để dành cho người yếu đuối
Mẹ hiên ngang
giữ hồn dân tộc không gục ngã
Mỗi sáng mẹ thắp hương cho một người
mỗi tối thắp lòng mình cho Tổ quốc
Mẹ quét sân
như quét lại cuộc đời
đầy bụi khói chiến tranh
Tổ quốc ơi, bao người mẹ đứng đợi
như mái đầu bạc giữa cô đơn?
Người ta hát khúc khải hoàn
mẹ lặng thầm lau ảnh
Tiếng quốc ca vang
mẹ nghe trong lòng
tiếng gọi của người đã ngã
Mẹ chỉ mong những đứa trẻ sinh ra sau chiến tranh
hiểu tự do không phải quà tặng
nó được đổi bằng xương máu cha ông
Tổ quốc này
được sinh ra từ trái tim
Mẹ Việt Nam anh hùng.
MƯỜI BÔNG HOA BẤT TỬ
Ngã ba lửa
Mười cô gái mười bông máu
vá mặt đường
bằng chính thân mình
Nhỏ. Xuân. Hà. Hường. Hợi
Rạng. Xuân. Xanh. Cúc. Tần
Không bia đá nào nặng
bằng tên các chị
Không giáp trụ
chỉ một niềm tin
giữa mưa bom
vẫn cười như ánh chớp
Đất sập
Các chị nằm lại
ôm lấy con đường
giữ cho Tổ quốc qua
Chết
Mà không rời hàng.