MÙA THU EM ĐẾN TRƯỜNG
(Thân tặng ngày khai giảng năm học mới!)
Thu sang hoa cúc nở vàng
Trời xanh mây trắng nhẹ nhàng rong chơi
Áo xanh cây lá mượt chồi
Gió man mác quyện, vương lời yêu thương.
Trái cây ủ mật dâng hương
Quả na mở mắt dễ thương vô cùng
Tiếng chim lảnh lót reo mừng
Chào em tới lớp tưng bừng hôm nay.
Bao ngày xa bạn xa thầy
Hôm nay gặp lại tràn đầy niềm vui
Mắt cười, hoa nở trên môi
Thêm yêu trường lớp với người bạn thân.
Niềm vui nhẹ bước bàn chân
Đường xa như cũng bớt phần xa xôi
Em yêu cô giáo miền xuôi
Lên đây gieo chữ đã mười mấy năm…
Cô như bác, mẹ người thân
Sớm hôm chăm sóc ân cần chúng em
Nhiều đêm trăng sáng hơn đèn
Nghe cô kể chuyện nàng tiên thật taì…
Sớm chiều lên lớp miệt mài
Đêm về ngắm ánh trăng cài trong thơ
Niềm riêng lặng lẽ mong chờ
Tuổi xuân gửi trọn nơi thưa bóng người.
Cô như hoa nở trên đồi
Lặng thầm hương tỏa giữa trời nắng reo
Ươm mầm trên đá cheo leo
Tay cô gieo chữ như gieo mùa vàng.
Mùa thu em đến trường làng
Đi qua đồng lúa nắng vàng sóng xanh
Giục chân em bước nhanh nhanh
Yêu cô, yêu bạn học hành chăm ngoan!
NÉN NHỚ MÙA VU LAN
Ngày mẹ mất, con như cây
Không còn khóc nổi – tim đầy đớn đau
Lòng con quặn thắt thẳm sâu
Nấc lên từng nhịp – lệ nhàu buốt tim
Mây trôi lặng lẽ qua thềm
Tiễn đưa bóng mẹ vào miền khuất xa
Mắt con đông lại giọt sa
Nghe trong ngực nghẹn bao la nỗi buồn.
Con còn nhớ, một đêm buông
Mẹ run mê sốt – lửa tuôn rát người
Con bón cháo, tay mẹ rời
Thều thào mẹ bảo: “Con ơi đừng rầu”
Tháng năm gian khổ dãi dầu
Vá manh áo cũ, vắt bầu sữa khô
Lưng còng gánh nắng đội mưa
Tấm thân hao mỏi mẹ chưa thanh nhàn.
Lễ Vu Lan, gió rít ngang
Mưa rơi lạnh buốt – tim càng xót xa
Bên bàn thờ khói mây sa
Con dâng nén nhớ hương là tình con
Nơi vô thường – chốn mênh mông
Mẹ ơi, có thấu cõi lòng con dâng
Những điều mong ước mẹ răn
Con xin khắc dạ – mãi mang trọn đờ
Con qua dâu bể ngược xuôi
Lời ru năm cũ vẫn vời vợi vang
Mỗi lần con bước sang ngang
Nghe như tiếng mẹ dịu dàng vọng theo…
Mái nhà xưa, ngõ chiều treo
Gió đưa con nhớ… mắt nheo mẹ cười
Hạt mưa lạnh lẽo cuối trời
Buốt làn khói toả từng lời thiết tha