EM VỀ HỘI LÀNG CÙNG ANH
(Thanh Thường)
Em đã về hội Làng Đại Đồng
Trời trong vắt hương cau bay đầu ngõ
Giàn trầu biếc thầy mẹ cười rạng tỏ
Đón em về như gió gọi triền sông.
Giếng làng xưa soi bóng nước xanh trong
Cây đình cổ ngân chuông chiều bảng lảng
Hồ nước lặng mây trôi về thong thả
Khói lam chiều nhuộm tím cả hồn quê.
Em đi qua phiên chợ nhỏ ven đê
Nghe rộn rã tiếng rao trưa giọng ngọt
Những trò chơi dân gian vang tiếng hát
Tre xôn xao như giữ bước chân về.
Làng nghề xưa khung cửi vẫn say mê
Tơ lụa dệt thành câu thơ anh viết
Mỗi đường chỉ như lời yêu tha thiết
Đan vào tim sợi nhớ nối sợi thương…
Chiều xuống rồi anh đọc sách bên song
Trang giấy mỏng nghiêng vàng theo nắng đổ
Giọng anh ấm như lời ru của gió
Lẫn trong hồn là khúc nhạc yêu thương!
Em đã về yêu đến độ vấn vương
Giếng , cây, hồ … in hình anh trong mắt
Phú Xuyên đó miền quê em gìn giữ
Bởi nơi này ta đã hẹn cùng nhau!
(TT – 20/10/2025 – Ngày PNVN)
CÁT TƯỜNG NHƯ Ý
(Thơ: Thanh Thường)
Em cảm ơn Anh – người trao thương mến
Tặng Cát Tường – hương tím giữa mùa thu
Đóa hoa nhỏ mà lòng Em xao xuyến
Như tình Anh sâu thẳm tự ngàn thương.
Tím thủy chung, như trời trong mắt biếc
Như thu về hong nỗi nhớ mênh mang
Em khẽ chạm cánh hoa run trong gió
Nghe tim ngân giữa khúc nhạc dịu dàng.
Anh lặng lẽ, trao điều không nói hết
Một sắc hoa mà chứa cả ân tình
Không vàng ngọc, chỉ đơn sơ là thế
Mà long lanh tựa ánh sáng bình minh.
Cát Tường đẹp như lời yêu dịu ngọt
Như Ý ơi! cho mãi mãi bình an
Dẫu năm tháng có phai mờ dấu vết
Tình đôi ta sáng tựa ánh trăng ngàn!
(TT – Thu Hà Nội, Mừng Ngày PNVN 20/10/2025)
TIẾNG GỌI ĐẠI NGÀN
(Thanh Thường – tặng HHM)
Hoa chuối đỏ thắp lửa bên sườn
Sưởi đại ngàn bừng lên tia sáng
Tiếng suối hát theo mây bảng lảng
Gọi gió về ru động triền non.
Nắng đong đưa, khói bếp chon von
Tiếng mõ trâu vọng chiều xa ngái
Bàn tay em gieo mầm xanh mãi
Giữa đá cằn vẫn nở chồi thương.
Phiên chợ tình rộn rã nẻo đường
Vai em gánh hoa rừng thắm đỏ
Khèn anh đổ men say bỡ ngỡ
Giữa lưng đèo nắng gọi mùa xuân.
Tam giác mạch nghiêng cười bâng khuâng
Hương ngọt tỏa qua từng khe đá
Lũng Cú đỉnh cờ bay rộn rã
Đại ngàn reo, rượu thắm tình em.
Nếu mai xa, em gửi lại rừng
Trái tim nhỏ ươm hồn mây trắng
Giữa đại ngàn tên anh lấp lánh
Như trăng rừng neo mãi trong em!
(TT – Hà Nội mùa trở gió 23/10/2025)