• Đọc theo cách của bạn
  • Bàn tròn & Chuyên đề
  • Không Gian Văn Học Số
Sign In
Logo Vanhocvietnam.net - Phong cách Wordmark Banner (Cập nhật)

vanhocvietnam

Nơi hội tụ tâm hồn Việt

.net
  • TRANG CHỦ
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
    • Chân Dung Cuộc Sống
    • Đối Thoại Với Cuộc Sống
    • Nhà Văn Với Nhà Trường
  • NHÀ VĂN
    • Góc Nhìn Nhà Văn
    • Tác Giả Mới
    • Không Gian Văn Học Số
  • VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    Show More
    Top News
    HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN
    1 Tháng 8, 2024
    VỤ ÁN MA BÁO OÁN
    1 Tháng 8, 2024
    Thơ Lê Văn Lạo
    24 Tháng mười một, 2024
    Latest News
    Thơ Nguyễn Văn Song
    7 Tháng mười một, 2025
    Truyện ngắn Đào Phạm Thùy Trang
    10 Tháng 10, 2025
    Thơ Nguyễn Hữu Thịnh
    10 Tháng 10, 2025
    Truyện ngắn Viên Nguyệt Ái
    10 Tháng 10, 2025
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
    TIN VẮN HỘI NHÀ VĂNShow More
    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời

    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời chiều 5/3, sau thời gian…

    3 Min Read
    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23: “Tổ quốc bay lên” tổ chức ở Hoa Lư – Ninh Bình

    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23 mang chủ đề “Tổ quốc…

    7 Min Read
    Nhìn lại quá trình công tác văn học của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2024

    Ngày 12/12/2024, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam đã diễn…

    12 Min Read
    Khai mạc Kỳ họp thứ IX Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam

    Tagline

    3 Min Read
    Tiểu thuyết Việt Nam
    Toạ đàm thảo luận sách: TIỂU THUYẾT VIỆT NAM HIỆN ĐẠI 1925 – 1945: KHAI SINH VÀ TIẾN TRÌNH

    Viện Pháp tại Hà Nội và Nhà xuất bản Tri thức xin…

    9 Min Read
  • BẠN ĐỌC & LIÊN HỆ
Reading: CUỐI GIẤC CHIÊM BAO
Share
  • Đọc theo cách của bạn
  • Bàn tròn & Chuyên đề
  • Không Gian Văn Học Số
Sign In
Logo Vanhocvietnam.net - Phong cách Wordmark Banner (Cập nhật)

vanhocvietnam

Nơi hội tụ tâm hồn Việt

.net
  • TRANG CHỦ
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
    • Chân Dung Cuộc Sống
    • Đối Thoại Với Cuộc Sống
    • Nhà Văn Với Nhà Trường
  • NHÀ VĂN
    • Góc Nhìn Nhà Văn
    • Tác Giả Mới
    • Không Gian Văn Học Số
  • VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    Show More
    Top News
    HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN
    1 Tháng 8, 2024
    VỤ ÁN MA BÁO OÁN
    1 Tháng 8, 2024
    Thơ Lê Văn Lạo
    24 Tháng mười một, 2024
    Latest News
    Thơ Nguyễn Văn Song
    7 Tháng mười một, 2025
    Truyện ngắn Đào Phạm Thùy Trang
    10 Tháng 10, 2025
    Thơ Nguyễn Hữu Thịnh
    10 Tháng 10, 2025
    Truyện ngắn Viên Nguyệt Ái
    10 Tháng 10, 2025
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
    TIN VẮN HỘI NHÀ VĂNShow More
    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời

    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời chiều 5/3, sau thời gian…

    3 Min Read
    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23: “Tổ quốc bay lên” tổ chức ở Hoa Lư – Ninh Bình

    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23 mang chủ đề “Tổ quốc…

    7 Min Read
    Nhìn lại quá trình công tác văn học của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2024

    Ngày 12/12/2024, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam đã diễn…

    12 Min Read
    Khai mạc Kỳ họp thứ IX Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam

    Tagline

    3 Min Read
    Tiểu thuyết Việt Nam
    Toạ đàm thảo luận sách: TIỂU THUYẾT VIỆT NAM HIỆN ĐẠI 1925 – 1945: KHAI SINH VÀ TIẾN TRÌNH

    Viện Pháp tại Hà Nội và Nhà xuất bản Tri thức xin…

    9 Min Read
  • BẠN ĐỌC & LIÊN HỆ
Reading: CUỐI GIẤC CHIÊM BAO
Share
Tìm kiếm
  • TRANG CHỦ
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
    • Chân Dung Cuộc Sống
    • Đối Thoại Với Cuộc Sống
    • Nhà Văn Với Nhà Trường
  • NHÀ VĂN
    • Góc Nhìn Nhà Văn
    • Tác Giả Mới
    • Không Gian Văn Học Số
  • VĂN THƠ TRĂM MIỀN
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
  • BẠN ĐỌC & LIÊN HỆ
Have an existing account? Sign In
Follow US
© 2024 Hội nhà Văn Việt nam I✦I Hợp tác & phát triển bởi VietNet Ltd
Văn học Việt Nam - Tiếng nói của những người yêu Văn học Việt > Blog > VĂN HỌC > Văn > CUỐI GIẤC CHIÊM BAO
Văn

CUỐI GIẤC CHIÊM BAO

Khánh Phương
Last updated: 9 Tháng 8, 2025 11:50 chiều
Khánh Phương
Share
Tác giả Phan Thành Đạt
Tác giả Phan Thành Đạt
SHARE

Tôi giật mình vì tiếng cá quẫy ngoài ao, nghe như ai vừa lấy tay quạt mạnh xuống mặt nước. Âm thanh ấy dội vô buổi sáng còn ngái ngủ, lẫn mùi sương ẩm và hơi bùn, như bàn tay ai khẽ chạm vô vai, kéo nguyên một giấc mơ vừa rã ra thành từng mảnh. Trong mơ, tôi thấy mình ngồi ở bến sông, đôi bàn chân thả lơ lửng xuống làn nước đục màu phù sa, khua nhè nhẹ, làm gợn lên mấy vòng sóng nhỏ. Chờ hoài, mới thấy một chiếc ghe từ bên kia sông tách bóng mình ra khỏi màn sương mỏng, lững thững trôi lại gần. Có người đứng nơi mũi ghe, dáng nghiêng nghiêng, vẫy tay. Tôi muốn gọi, nhưng cổ họng như có hột lúa mắc nghẹn, chỉ kịp nghe tiếng nước rẽ nhè nhẹ dưới mũi ghe. Đang khi còn chênh chao giữa bến sông và ánh mắt ấy, thì tiếng ai ở đâu gọi tên tôi từ phía sau. Giấc mơ bỗng chao như mặt sông bị quăng một viên đá, từng vòng sóng lan ra, loang loang, rồi mất hút.

Tôi ngồi dậy. Ngoài kia, sáng miền Tây vẫn mở ra bằng mùi khói bếp thơm ngai ngái, lẫn trong đó là tiếng dao chặt củi chan chát, tiếng mái chèo khua nước nghe nhịp nhàng hơn cả tiếng gà gáy. Sương sớm còn bám trắng trên tàu chuối ngoài bờ, nặng trĩu, rồi thỉnh thoảng rớt từng giọt xuống nền đất ẩm nghe lộp bộp. Mấy chiếc xuồng chở đầy rổ cá tươi roi rói, mớ rau xanh ngăn ngắt, đã rời bến từ khi gà còn gáy canh tư, lướt đi trên mặt nước loang ánh đèn dầu, xuôi về chợ huyện. Tôi ôm ly cà phê đen còn bốc khói, ngồi chễm chệ ở chái nhà, thả mắt ra khoảng sông trước mặt đang phẳng lặng như tờ. Nước đứng im, chỉ có vài sợi lục bình trôi hờ hững, bông tím rung khẽ theo làn gió. Có gì đó cứ nghèn nghẹn trong ngực, thứ cảm giác như một hạt bụi bay lạc vào hơi thở. Có lẽ là nỗi nhớ, cũng có khi là cái dư âm cuối cùng của một giấc chiêm bao, nơi người ta biết mình đã tỉnh, mà cái hồn còn vương vấn bên kia cơn mộng, chẳng chịu quay về.

Người rời đi vào một buổi chiều chẳng hẹn trước, gió lồng lộng thổi qua xóm, cuốn bụi đỏ bay mịt mù. Không có cảnh níu kéo, chẳng lời hờn giận, chỉ một cái gật đầu nhẹ như gió lùa qua mái tóc, rồi đôi chân ấy lầm lũi bước trên con đường đất đỏ dẫn ra bến sông. Tôi đứng lại, lặng thinh, nhìn bóng người cứ nhỏ dần, nhỏ dần giữa buổi chiều nghiêng màu. Nghe rõ tiếng dép cao su cọ khẽ vào nền đất khô, âm thanh nhỏ xíu mà buốt như gai tre lụi mắc vào da thịt. Đó là thứ âm thanh cuối cùng tôi giữ được từ người, mảnh vụn mỏng tang nhưng đeo đẳng như một vết sẹo không chịu lành.

Những ngày đó, trời như không biết buồn. Mây trắng vẫn ung dung trôi trên cao, lững thững như chẳng hay dưới đất này vừa mất đi một người. Cánh đồng bên kia sông vẫn rộn ràng tiếng liềm, lúa vàng óng được chất đầy bồ, mùi rơm mới phả theo gió thơm ngầy ngậy. Tôi đi ngang vườn dừa, nghe tiếng trái khô rơi cộc xuống nền đất, âm thanh dội vô lòng nghe rỗng không, như vọng trong cái khoang trống của một căn nhà vừa dọn hết đồ đạc. Người đi, để lại khoảng lặng mà mọi âm thanh xung quanh đều bỗng vang hơn, rõ hơn, như tiếng chèo khua, tiếng gà gáy, tiếng gió xạc lá dừa. Tôi từng nghĩ tình yêu là thứ bền như bờ đê chặn được con nước lũ mỗi mùa, như cây cầu gỗ bắc ngang con sông chịu đựng mấy chục năm mưa nắng vẫn đứng im mà chờ người qua lại. Nhưng rốt cuộc, tình cảm cũng giống con nước, khi đầy thì mênh mang, tưởng chừng không bao giờ cạn; đến khi ròng, nó lộ ra cả một bãi bùn nứt nẻ, trơ trọi, chẳng còn gì để níu.

Những ngày đó, trời như không biết buồn. Mây trắng vẫn ung dung trôi trên cao, lững thững như chẳng hay dưới đất này vừa mất đi một người. Cánh đồng bên kia sông vẫn rộn ràng tiếng liềm, từng đợt lúa vàng óng được chất đầy bồ, mùi rơm mới thơm ngầy ngậy, quấn theo gió, vướng cả vào tóc. Tôi đi ngang vườn dừa, nghe tiếng trái khô rơi “cộc” xuống nền đất cứng, âm thanh dội vô lòng nghe trống huơ trống hoác, như vọng trong cái khoang rỗng của một căn nhà vừa dọn hết đồ đạc, chỉ còn mùi ẩm mốc lẩn quẩn. Người đi, để lại một khoảng lặng, đến nỗi mọi âm thanh quanh tôi đều bỗng vang hơn, rõ hơn, như tiếng chèo khua mạn xuồng, tiếng gà gáy xa, tiếng gió xạc qua tàu lá dừa khô. Tôi từng nghĩ tình yêu là thứ bền như bờ đê chặn được con nước lũ mỗi mùa, như cây cầu gỗ bắc ngang con sông chịu mấy chục năm mưa nắng vẫn lầm lì mà đứng chờ người qua lại. Nhưng rốt cuộc, tình cảm cũng giống con nước, khi đầy thì mênh mang, tưởng chừng không bao giờ cạn; đến khi ròng, nó để lộ ra cả một bãi bùn nứt nẻ, trơ trọi, chẳng còn gì để níu.

Có những cuộc chia ly không phải là dấu chấm hết, mà chỉ là khúc dạo đầu cho một hành trình khác, nơi ta học cách yêu từ xa, trân trọng từ sâu thẳm, và để nỗi nhớ trở thành sợi chỉ âm thầm dệt tiếp câu chuyện dang dở. Yêu từ xa không phải lúc nào cũng bi kịch. Có khi, khoảng cách là một tấm gương soi, cho mình thấy rõ người kia hơn, thấy chính mình rõ hơn. Trân trọng bây giờ không còn là siết chặt bàn tay, mà là buông ra để người kia bước đi nhẹ nhõm. Người ta hay bảo nhớ thì khổ. Nhưng tôi lại thấy nhớ có cái đẹp của nó. Nỗi nhớ là mạch nước ngầm nuôi đất khô. Nó không ồn ào, không hối thúc, chỉ lặng lẽ nằm đó, để khi một cơn mưa bất chợt ghé qua, tất cả bỗng xanh lại.

Tôi vẫn nhớ lần về lại bến cũ. Con đường đất đỏ giờ được rải đá, không còn lầy bùn. Mấy đứa nhỏ chơi u, chạy qua chạy lại, chẳng biết trên con đường này từng có hai đứa trẻ khác đi cạnh nhau, tin rằng sẽ chẳng bao giờ lạc mất. Tôi đứng bên mép nước, nhìn sóng nhỏ xô bờ, tan đi. Giống hệt những khoảnh khắc của chúng tôi, đến rồi đi, không níu lại được.

Buổi chiều hôm đó, trời đổ mưa rào. Mưa miền Tây không ồn ào như mưa phố thị, mà đổ ào rồi dịu xuống, để lại mùi đất mới ướt ngai ngái. Tôi ngồi trong quán ven đường, nhìn ra khóm bần xanh rì bên mé sông. Chợt nghĩ, nếu người ở đây lúc này, chắc sẽ cười, bảo: “Mưa kiểu này cá linh đổ xuống ào ào, mai ra chợ sớm mua nghen.” Cái cảm giác nhớ không còn làm tôi nghẹn cổ nữa, mà chỉ nhẹ như một làn khói.

Cuối giấc chiêm bao là khi ta biết đã đến lúc thức dậy, nhưng lòng còn muốn nằm thêm một lát, nghe tiếng chim sẻ gõ mỏ vào mái tôn, ngửi mùi khói bếp nhà hàng xóm. Tôi không còn mong người quay về. Chỉ mong, nếu một hôm ngang qua vùng này, người vẫn nhận ra bến sông xưa và chỗ ngồi có thể đã bạc màu ván gỗ nhưng chưa bao giờ bỏ trống.

Mùa này, lúa ngoài đồng đã bắt đầu trổ đòng. Tiếng chim cu gáy vang xa, báo hiệu những ngày gặt sắp tới. Tình cảm cũng như lúa, gieo xuống, chăm chút, rồi có khi mất trắng vì hạn hán, cũng có khi gặt được mùa vàng rực. Nhưng dù thế nào, ta vẫn phải gieo, vì đó là bản năng của con tim. Bữa nay, cá lại quẫy ngoài ao. Có lẽ đêm qua mình lại mơ thấy người. Nhưng lần này, tôi không cố nhớ chi tiết. Có những giấc mơ càng giữ càng rách. Tôi để nó trôi đi, như để một chiếc lá tre theo nước. Biết đâu, một sáng nào đó, nó lại bất ngờ quay về, nguyên vẹn như chưa từng rời xa.

TAGGED:Cuối giấc chiêm baoPhan Thành Đạttác giảtác phẩmTruyện ngắn
Share This Article
Twitter Email Copy Link Print
Previous Article Thơ – Tác giả Hồng Quang
Next Article Xóm Khe Cù
Leave a comment

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *


Bài nổi bật

Thơ Nguyễn Văn Song

Nguyễn Văn Song sinh năm 1974 tại Vân Điềm, Vân Hà, Đông Anh, Hà Nội. Tốt nghiệp Đại học Sư…

By Đường Uyên 6 Min Read
Nhà thơ Jang Geon-seob (bên phải) nhận bằng Giải Thưởng Lớn của Lễ hội
Nhà thơ Jang Geon-seob với bài thơ “Sự sống nở trên dòng nước” đoạt Giải thưởng Lớn!

Cộng đồng văn học châu Á, đặc biệt là Hàn Quốc, đang…

8 Min Read
“Văn học thời tôi”- tiểu luận phê bình “đọc được” và sẽ “được đọc” của Phùng Gia Thế

“Văn học thời tôi” là đầu sách thứ bảy và cũng là…

6 Min Read

Tác giả

Võ Thị Xuân Hà 1 Article
Nhà văn Võ Thị Xuân Hà sinh tại Hà Nội.…
Sao Khuê 3 Articles
Chia sẻ một chút thông tin về bạn. Những thông…

Ý kiến

Chùm thơ BÙI ĐĂNG SINH

Vài nét về tác giả: Nhà thơ BÙI ĐĂNG SINH…

29 Tháng mười một, 2025

Thơ Kim Mi Hyung – Hàn Quốc

(HFT chuyển ngữ từ bản tiếng…

23 Tháng mười một, 2025

Cộng đồng Đồi Nghệ sĩ tham dự sự kiện giao lưu thơ Hàn – Việt tại Hải Phòng

Văn học, tuy chậm hơn ngoại…

23 Tháng mười một, 2025

Hải Phòng mở mùa gieo hạt văn chương mới với tuyển tập thơ song ngữ Hàn – Việt

Ngày 22 tháng 11 năm 2025,…

23 Tháng mười một, 2025

RAU TÀU BAY

Truyện ngắn của Đỗ Hàn Nếu…

21 Tháng mười một, 2025

You Might Also Like

Tác giả Đỗ Hàn
Văn

MÙA TRÁM RỤNG

Truyện ngắn của Đỗ Hàn Bà tên là Mỷ. Mới nghe nhiều người nhầm bà là người thiểu số, ít…

19 Min Read
Truyện ngắnVănVĂN HỌCVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Truyện ngắn Đào Phạm Thùy Trang

Đào Phạm Thùy Trang, bút danh: Trang Đào; Đ.P Thùy Trang, sinh năm 1977 tại Tiền Giang. Hiện chị là…

30 Min Read
VĂN HỌCThơVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Thơ Nguyễn Hữu Thịnh

Nguyễn Hữu Thịnh tên thật là Nguyễn Văn Thịnh, bút danh: Tân Sinh, Hàn Tương Thi, sinh năm 1981 tại…

6 Min Read
NHÀ VĂN & CUỘC SỐNGTruyện ngắnVănVĂN HỌCVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Truyện ngắn Viên Nguyệt Ái

Viên Nguyệt Ái tên thật là Nguyễn Phương Thúy sinh năm 1985 tại phường Dữu Lâu, thành phố Việt Trì,…

40 Min Read
Văn học Việt Nam - Tiếng nói của những người yêu Văn học Việt

TỔNG BIÊN TẬP: TRẦN ĐĂNG KHOA

Phó tổng biên tập: Nhà văn VŨ ĐẢM
Đặc trách website: Nhà văn KIỀU BÍCH HẬU

Ban biên tập: NGUYỄN CHU NHẠC, NGUYỄN HỮU HÀ, BÙI HOÀNG TÁM, HOÀNG ANH SƯỚNG, LÊ VĂN VỴ
Giấy phép xuất bản: 232/GP-BTTT ngày 27/4/2021

Tòa soạn: Số 9 Nguyễn Đình Chiểu, Hai Bà Trưng, Hà Nội
✦Email: kieubichhau@gmail.com
✦Tel: 094 735 8999

Văn phòng đại diện tại Bắc miền Trung: LÊ VĂN VỴ
Địa chỉ: Đông Tiến – Thạch Trung – Tp. Hà Tĩnh – Tỉnh Hà Tĩnh   Tel: 0964981345 

Văn phòng đại diện tại Thành phố Hồ Chí Minh: PHẠM HÙNG PHONG
Địa chỉ: Golden King Tower, 15 Nguyễn Lương Bằng – PMH – Q. 7 – Tp. Hồ Chí Minh Tel: 028 710 88879

Văn phòng đại diện tại Tiền Giang: TRẦN ĐỖ LIÊM
Địa chỉ: Số 744 Lý Thường Kiệt – Phường 5 – Tp. Mỹ Tho – Tiền Giang  Tel: 0913962863

Văn phòng đại diện tại Bạc Liêu: LÊ THANH QUANG
Địa chỉ: 44 Phạm Ngọc Thạch- P.1 – Tp. Bạc Liêu  Tel: 0939269779

News

  • BÀI NỔI BẬT
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam © 2024 I✦I Hợp tác & phát triển bởi VietNet Ltd
Welcome Back!

Sign in to your account


Lost your password?