NGHIỆP TRỒNG NGƯỜI
(Kính tặng các Thầy Cô giáo nhân Ngày nhà giáo Việt Nam 20 – 11)
***
Mặt trận Thày, Cô không có chiến hòa.
Vũ khí mang theo không phải đại bác và tên lửa tầm cao.
Chỉ cây bút viết, trang giáo án và nụ cười bình dị
Dìu dắt em thơ, vươn tới đỉnh cao.
Cô giáo quê hương ngày ngày lên lớp
Tháng lương còm nhẹ bẫng trên tay
Mới ra trường tuổi sư phạm chưa đầy
Biến cả trùng dương con thuyền sợ đắm
Bè bạn đi xa bươn lặn
Sao Thầy, Cô lặng lẽ đứng đây hoài.
Bục giảng viên là một khán đài
Sân khấu cuộc đời Thày, Cô người đạo diễn
Thầy, Cô giáo miệt mài năm tháng
Lớp lớp học sinh rạng rỡ ra trường.
Những chủ nhân của thế hệ tương lai.
Luôn nhớ về Thày, Cô yêu kính
Nghề “trồng người ” Thày, Cô đâu quản ngại
Giáo án đêm khuya cặm cụi ánh đèn dầu
Để sáng mai kịp lên lớp giờ đầu
Mong học trò đạt điểm cao sau kỳ học.
“Nghề cao quý trong mọi nghề cao quý” (*)
Xã hội tôn vinh, tình cảm dạt dào.
Xin hái cả rừng hoa về dâng tặng
Ngày nhà giáo Việt Nam tôn kính tự hào.
(*) Lời cố thủ tướng Phạm Văn Đồng.
NGƯỜI CHỞ ĐÒ THẾ HỆ
(Tặng Cô Giáo Thanh Thương nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam)
Cô đứng đó giữa triền hoa phượng đỏ
Chở bao lớp mộng đời qua bến sông
Lời cô giảng nhẹ như làn gió lộng
Sưởi tâm hồn học trò những mùa đông.
Bút phấn trắng, vẽ trời xanh hy vọng
Dắt học sinh qua cả những long đong
Ánh mắt cô ngọn đèn luôn thức sáng
Giữ yêu thương nhen lửa giữa dòng không.
Nhịp tim cô cho đời thêm ấm áp,
Là vần thơ pha trộn giấc mơ hồng.
Tựa con sóng suốt đời đưa mái lớp,
Chở thế hệ vào ngày mới tương lai
Lương tháng “còm” nhẹ bẫng chẳng so ai
Trang giáo án bảng đen phấn trắng
Tấm lòng cô nhuộm trong trắng cuộc đời
Xin hái cả rừng hoa về dâng tặng.
Ngày nhà giáo Việt Nam vinh dự tự hào.
(20/11/ 2025)