
(Tác giả: Feda Hassan Al-Hail – Qatar)
Bài 1
Niềm tự hào Arab giờ ở đâu?
Họ từng sống thanh lịch, ra đi kiêu hãnh
Các giáo sĩ giờ chỉ biết im lặng
Lời nói giờ chỉ là nỗi nhơ lịch sử
Thương thay ngọn cờ công lý
Chiến đấu vì chân lý, với nỗ lực và niềm tin
Xin Chúa ban bình an cho những người trung thành
Những người chưa từng được ca ngợi
Sự im lặng của họ nói lên muôn lời sâu sắc
Bài 2
Với lời hứa của Chúa, chúng ta hằng trông đợi
Một ngày vinh quang sẽ trỗi dậy
Giấc mơ mạnh mẽ dưới bầu trời chiến thắng
Những chiến binh Gaza gầm thét niềm tự hào
Họ dũng cảm, không sợ cái chết
Để giữ gìn danh dự và trọng trách của mình
Dù thất bại như Hatteen
Lá cờ ngày đó vẫn vẫy lên
Minh chứng cho tinh thần Arab bất khuất
Bài 3
Người ta nhảy múa, reo hò, không chút xấu hổ
Chìm đắm trong ảo mộng phù phiếm
Tôn vinh những ngôi sao vô hồn
Danh dự và niềm tự hào dường như đã rời xa
Nhưng lòng dũng cảm sẽ không bao giờ khuất phục
Gaza vẫn đứng vững như pháo đài kiêu hãnh
Ngọn lửa của Gaza cháy sáng
Vì Al-Aqsa, hiến dâng sinh mạng mà không hổ thẹn
Còn những kẻ quyền lực chỉ làm hại dân
Bán danh dự để sống bình yên
Mua xiềng xích ô nhục, hạ thấp giá trị bản thân
Bài 4
Họ giết giấc mơ trong lời ru trẻ thơ
Làm nhục người trong sáng, khiến kẻ vô tội xấu hổ
Bao bậc cao niên cúi đầu trong đau thương
Nước mắt chảy thành sông, tiếng thở dài đau đáu
Họ chặt đứt niềm vui tuổi trẻ
Biến sai thành luật dưới danh nghĩa quyền lực
Với lưỡi dao hận thù và phe phái tranh đua
Tạo ra kinh hoàng chẳng thể gọi tên
Linh hồn Arab chìm trong u tối
Mệnh lệnh dối trá nằm im trong nấm mồ
Họ làm mù mắt người ta
Như thể vấn đề đã được giải quyết
Nhưng tiếng trống chiến tranh vẫn vang lên
Dập tắt mọi âm thanh của hy vọng
(Khánh Phương – chuyển ngữ từ bản tiếng Anh)