
Vài nét về tác giả:
Nhà thơ BÙI ĐĂNG SINH
Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Vĩnh Phú từ năm 1975
Trưởng ban Thơ Tạp chí VĂN NGHỆ VĨNH PHÚC
Nguyên ủy viên BCH Hội VHNT TỈNH Vĩnh Phúc
Phó Chủ tịch thường trực CLB THƠ VIỆT NAM
* Giải thưởng VHNT
Giải B Liên hiệp VHNT VIỆT NAM
Giải thưởng VHNT HÙNG VƯƠNG
Giải thưởng VHNT Tỉnh VĨNH PHÚC các năm 2010, 2015, 2020
Huy chương Vì sự nghiệp VĂN HỌC NGHỆ THUẬT VIỆT NAM (Từ thời nhà văn Nguyễn Đình Thi làm Chủ tịch Liên hiệp)
* Tác phẩm THƠ đã xuất bản
1) NƠI ĐỢI CHỜ NHAU (NXB LAO ĐỘNG 1994)
2) TÔI ĐI TÌM TÔI (NXB HỘI NHÀ VĂN 1997)
3) NHÌN LẠI NGÀY MAI ( NXB LAO ĐỘNG 1998)
4) THĂM THẲM (NXB HỘI NHÀ VĂN 2004)
5) MẮT BÃO (NXB HỘI NHÀ VĂN 2006)
6) HƯƠNG THỜI GIAN (NXB HỘI NHÀ VĂN 2009)
7) THƠ LỤC BÁT BÙI ĐĂNG SINH (NXB HỘI NHÀ VĂN 2011)
8) ĐÁM CƯỚI SAO (NXB HỘI NHÀ VĂN 2012)
9) MỘT PHÚT MỘT ĐỜI (NXB HỘI NHÀ VĂN 2019)
IM LẶNG
Giữa hai ta điều gì còn mất
Tình yêu lịm tắt trên môi
Bài ca hay nhất
Không lời
Ở chính nơi ta từng hò hẹn
Tiếng chị gù trong nắng cuối đông
Mùa xuân đến
Mà em thì không
Em không đến
Ngày xưa thành xa vắng
Bản tình cả đôi môi
Im lặng
Bao giờ em chợt sáng
Sưởi ấm tình yêu tôi?
TIẾNG CHIM
Phố rậm người
Chợt lảnh lót lời chim
Rồi bỗng lặng im
Rồi bỗng chìm
Tan trong ồn ã
Chim đập cánh vất vả
Thèm cây cao
Với bầu trời rộng rãi
Nhưng chim đập cánh mãi
Vẫn trong lồng
Tiếng hát mục đồng
Và bài ca bình minh
Biết bao giờ lại vang lên được?
NƠI GIÁ BĂNG
Trái tim tôi đang đập, đang đập
Lấy ra để nơi tay
Thấy mềm và ấm
Mềm và ấm
Mềm và ấm
Nhưng đó lại là nơi giá băng
Như nghịch lý
Một nghịch lý
Có thật
Trong tâm tưởng
KHÁI NIỆM
Bé quá là tí xíu
Lớn quá là mênh mông
Người thì bé tí xíu
Khát vọng lớn vô cùng
Thế đấy. Lớn và Bé
Vẫn trong một hình hài
Ông già và con trẻ
Là một hay là hai?
Đứt đoạn rồi hòa nhập
Hôm qua đến hôm nay
Vũ trụ bao la thế
Cũng ở trong tầm tay
Ta tự đùa ta: Mình đi bộ
Chỉ cách hành tinh một đế giầy.
THĂM THẲM
Thăm thẳm sâu và thăm thẳm xanh
Mặt hồ ngút ngát sóng lan nhanh
Người đi im lặng đường hiu quạnh
Rượu chát nghiêng chao thăm thẳm quanh
Thăm thẳm xanh và thăm thẳm sâu
Dỗi hờn một chút có sao đâu
Mắt em như thể hồ không sóng
Sao cứ dìm anh ngập cả đầu
Xin đừng thẳm thẳm… tiếng chim kêu
Nẻo khuất tâm tư gió ngược chiều
Nhịp chậm ngỡ ngàng khi gối mỏi
Bông hoa biết khóc giữa thương yêu
HOA BƯỚM
Hoa mọc lên từ đất
Bướm bay quanh rập rờn
Bướm đậu vào cành biếc
Cây bỗng nhiều hoa hơn
Hoa bướm hòa làm một
Hoa bướm giờ như nhau
Nhưng kia bướm bay mất
Hoa ngẩn ngơ héo sầu
Sao bướm không mọc rễ
Sao hoa không biết bay
Lẽ đời xưa nay thế
Ngọt ngào và đắng cay
HOA BẰNG LĂNG
(Gửi Kiều Bích Hậu – Tác giả truyện ngắn Tóc trinh)
Đầu mùa hè
Hoa bằng lăng tím ngắt
Đẹp sâu thẳm nhưng buồn
Mắt em ánh lên màu rất lạ
Cứ như là níu giữ hoàng hôn
Đời mỗi người
Có bao nhiêu ẩn ức
Chẳng thể nào nói với người thân
Những điều đó theo ta về cõi chết
Khiến bạn bè gần nhất phải phân vân
Thực và hư
Tùy mỗi giờ cảm nhận
Hoa bằng lăng rụng…
Giữ nguyên hình!
Không ma quái sao máu người lại tím
Dù thế nào em cũng vẫn còn trinh…
(Tết dương lịch 2010)